Với nhiều người, Hà Nội là những bộn bề lo toan chật vật, kinh tế, nơi những con người tứ xứ đổ về đây mưu sinh. Những nét đẹp xưa cũ của Hà Nội cũng vì vậy mà bị lãng quên đi. Một người bạn ở xa của tớ, ý định ra Hà Nội chơi đã hỏi “ngoài Hà Nội có gì chơi?”. Tớ muốn nói rằng “Hà Nội hấp dẫn lắm, hãy cứ ra và cảm nhận đi”.Ngôi nhà ngói đỏ, sơn vàng, cửa sổ xanh.Buổi sáng thứ bảy đẹp trời, tớ dẫn bạn đi thăm Hà Nội, nơi tớ sinh ra, lớn lên và là một phần tình yêu không thể thiếu trong tớ. Những ngôi nhà sơn màu vàng son, điểm xuyết là những khung cửa sổ xanh xanh, mái ngói đo đỏ là đã trở thành một biểu tượng kiến trúc của Hà Nôi. Những con người đi xa, nhìn thấy những mái nhà này, là thấy như mình đã về lại nhà rồi!Những chú chim trong lồng.Mục Lục1. Bánh mì Dân tổ2. Cà phê 39 Tạ Hiện3. Xung quanh hồ Gươm4. Xí Nghiệp Cafe5. Đi bộ quanh khu phố Cổ Hà Nội6. Nơi “ôm” lấy Thủ đô Hà Nội7. Ngắm hoàng hôn ở hồ Tây
1. Bánh mì Dân tổ
Ở đất Hà Thành có rất nhiều quán bánh mì, thương hiệu có, bình dân có, nhưng có lẽ bánh mì Dân tổ giữ riêng cho mình điều đặc biệt không quán bánh mì nào có. Quán bánh mở cửa từ lúc 3 giờ – 8 giờ sáng, chủ yếu bán cho những người lao động nên giá cả rất hợp lý dao động 15 – 20.000 VND. Chủ quán là đôi vợ chồng trung niên, gọi là “quán” nhưng thực chất là một chiếc xe đẩy bán hàng, mọi người chủ yếu là mua và mang đi.Bánh mì ngon.Nhân của quán rất đặc biệt, mọi thành phần nhân như trứng, xúc xích, pate được trộn lẫn trên một chiếc chảo rồi kẹp cùng bánh mì nóng hổi giòn rụm chứ không chia các loại nhân như các hàng quán khác. Tương ớt ở quán cũng là tự làm, vị tương cay nồng khác biệt, màu rất đẹp, ăn cùng bánh mì nóng hổi ngon miễn chê. Cô bạn tớ mới đầu không quen đã định không ăn, nhưng lúc ăn rồi lại ngon không tưởng, đánh chén sạch bách 2 cái mới chịu.Mùi pa tê thơm nức mũi sớm mai.2. Cà phê 39 Tạ Hiện
Sau khi ăn sáng no nê, tớ dẫn cô bạn đi uống thử cà phê Hà Nội, ngắm nhìn vẻ đẹp bình yên tưởng như đã bị cơn lốc kinh tế đánh bại, nhưng không vẻ đẹp ấy, được Hà Nội giấu đi, thu hẹp lại, dành tặng riêng cho những con người sống chậm. Khi đến với Tạ Hiện nhiều người nghĩ đến bia, nhưng ở đây có quán cà phê số 39 rất tuyệt vời. Quán mở cửa từ rất sớm, phần đông là các chú, các cô đi tập thể dục sớm rồi vào uống cốc cà phê sáng.Cà phê sáng sớm.Đồ uống ở đây có khá nhiều lựa chọn, không đơn thuần chỉ có cà phê. Những thức uống đồng giá 18.000 VND. Cô bạn mình uống cốc cà phê sữa đá, vị cà phê hòa lẫn với vị sữa tuyệt vời. Nhâm nhi ly cà phê, ngắm nhìn con đường vẫn vắng người qua lại, khu phố gần như còn yên tĩnh, vẻ đẹp bình yên của Hà Nội là đây chứ đâu.3. Xung quanh hồ Gươm
Như một thông lệ quen thuộc khi đến Hà Nội, bạn sẽ không thể bỏ qua hồ Gươm. Với những con người gắn bó với mảnh đất này, Hồ Gươm như một cố nhân, làn nước trong xanh, những hàng cây cổ thụ soi bóng xuống mặt hồ, tháp Bút đã trở thành một phần trong cuộc sống hằng ngày của người dân, của Hà Nội.Màu xanh của lá, màu vàng của nắng.Bọn tớ đi bộ vòng quanh bờ Hồ, mọi người chạy tập thể dục, những màn múa quạt, những bài tập dưỡng sinh đã trở thành một phần “đặc sản” của Hồ Gươm. Ánh nắng bắt đầu tràn xuống đường phố, màu vàng mật ong của nắng làm cho những khóm hoa cỏ cắt tỉa cầu kỳ xung quanh bờ Hồ bỗng trở nên đầy sức sống, tươi mới chào đón một ngày đầy nắng.Chuyện phiếm sớm mai.Xung quanh bờ Hồ là những chiếc xe lưu động bán đồ, những chiếc xe đủ màu sắc đỗ nối tiếp nhau. Và đừng nghĩ nó nhàm chán nhé, chỉ cần một thợ chụp có tâm, bạn đã có một pose ảnh để đời. Cô bạn tớ nói, xung quanh hồ làm gì có background đẹp nhưng rồi cười tít mắt khi tớ chụp cho những pose ảnh đẹp với những background rất đơn thuần.Chiếc xe màu vàng chanh.Chiếc xe màu xanh da trời.Bức tường cũ.4. Xí Nghiệp Cafe
Ở Hà Nội có muôn vàn quán cà phê độc và lạ, Xí Nghiệp cafe là một trong những quán cà phê đó. Quán nằm ở một ngõ nhỏ đường Kim Mã, với cách trang trí phong cách thời bao cấp. Ở Xí Nghiệp có những đồ vật tưởng chừng bị mất tích từ thời “ông bà anh” như chiếc tivi cũ, những quyển sách giấy đã ố vàng, chiếc máy khâu,… Những chiếc bàn gỗ sơn đen giản dị, tất cả khiến bạn đắm chìm lại thời quá khứ vàng son của ba mẹ.Cô bé đang nghịch nhánh cỏ.Bên khung cửa sổ.Chú mèo ngồi ngắm mưa.Tớ đưa cô bạn qua quán cà phê nhỏ ở con ngõ Kim Mã này, khi ấy trời đổ mưa. Cơn mưa mùa hạ chợt đến chợt đi, ngồi bên khung cửa sổ, chúng tớ vừa ngắm nhìn màn mưa ngoài kia, vừa nhẩm theo lời bài hát phát ra từ chiếc loa cũ của quán. Từng lời ca của Vũ Cát Tường vang lên:“Có lúc đã mất hết vô tưQuanh mình chỉ những sóng gió ưu tưAnh lại nhớ đến những lúc ta an nhiênNói những câu chuyện thâu đêm…”
Đây là số mấy nào?Khung thời gian ngưng đọng.Siêu boss của quán luôn được mọi người yêu mến