Một dinh thự – điểm tham quan Đà Lạt bị lãng quên, một khu vui chơi bị bỏ ngỏ, một ngọn đồi nằm yên trong gió chẳng ai hay. Cho đến một ngày…Một ngày, mình tìm thấy dinh thự tuyệt đẹp ấy…Một ngày, mình ngồi từ tầng 4 quán cà phê trên khu Hòa Bình nhìn lên thì thấy ngôi biệt thự cổ màu vàng có cửa sổ sơn xanh nằm trên khoảng đồi rất lạ. Cả mình và em gái dành nửa tiếng đồng hồ để tranh cãi xem đó có phải là Dinh 1 hay không, vì kiểu màu sắc và kiến trúc đó chỉ điểm tham quan Đà Lạt đó mới có. Tranh cãi không hồi kết vì mãi tụi mình chẳng thấy đường lên.Một ngọn đồi ngập tràn cỏ cây.Rồi một ngày, mình theo lời một người bạn ở homestay khu Lý Tự Trọng kể rằng “Gần chỗ chị ở có một nơi khá hay ho, không rõ đó là gì nhưng đảm bảo chụp ảnh lên rất đẹp!”. Nghe hấp dẫn như thế, làm sao có thể bỏ qua được?“Góc” trong ảnh này chính là điều “hay ho” mà bạn mình nói khi rủ rê mình đến đây đó.Mình theo bạn đi đến cuối đường Lý Tự Trọng – con đường nằm ở trung tâm nhưng độc nhất vô nhị vì được bao quanh bởi cây cối xanh rì đẹp tựa vùng ngoại ô. Đằng sau chiếc cổng chẳng bao giờ đóng là một con đường mòn gồ ghề dẫn lên dinh thự, trước cổng vẫn còn gắn chiếc bảng “trung tâm văn hóa” chẳng rõ tự khi nào.Ngôi nhà trên cây đã rất cũ.Đường mòn nhỏ xíu dẫn lối lên ngọn đồi ngập tràn cỏ cây, đỉnh đồi chính là ngôi biệt thự cổ mà mình vẫn luôn thắc mắc tìm kiếm. Ngôi biệt thự nhuốm màu rêu phong và cỏ mọc lan lên cả ban công, bậc thang. Xung quanh là những cây đại thụ có lẽ không hề ít tuổi. Dưới những tán cây là một “khu vui chơi” dường như đã bị bỏ ngỏ.Khung xe đạp sơn đầy màu sắc vứt lăn lóc trên thảm cỏ, ngôi nhà trên cây cổ thụ nằm xiên vẹo chừng như sắp gãy, chiếc xe cổ, chiếc xích đu từng là những đồ chơi yêu thích của trẻ thơ bây giờ cũng nằm ẩn mình ở bụi cây. Tất cả khung cảnh nơi ấy hiện lên vừa đẹp mà vừa mang lại những cảm xúc thật buồn về điều gì đó đã mất. Mình đứng nhìn khung cảnh ấy mà lòng ngập tràn băn khoăn.Mình đứng đấy và lòng đầy băn khoăn về nơi này.Những trò chơi trẻ thơ đã mục nát.Khung xe cổ giấu mình trong cỏ.Mất rất lâu để tìm hiểu và hỏi han thì mình mới biết được nơi đó được gọi là “Dinh tỉnh trưởng”, từ cái tên ấy mà tìm kiếm ra nhiều bài báo về dinh thự này trên google, hóa ra địa điểm tham quan Đà Lạt này cũng là một dinh thự từng được nhiều quan tâm đến thế. Nhưng đến giờ vẫn hoang vắng và hoàn toàn bị lãng quên.Toàn cảnh Dinh tỉnh trưởng đồ sộ, nguy nga.Đây từng là nơi sinh sống và làm việc của tỉnh trưởng Tuyên Đức ngày xưa với kiến trúc đẹp bậc nhất ở Đà Lạt được xây dựng từ khoảng trước năm 1910. Từ năm 2011 đến nay khu vực này đã từng được trùng tu và tôn tạo, theo một số bài báo thì từng có một quán cà phê mang tên “Kỷ vật” với rất nhiều món đồ cổ quý giá được trưng bày. Nhưng rồi chẳng hiểu sao sau đó dinh thự tiếp tục rơi vào quên lãng, cỏ dại mọc bao trùm. Ngày mình đặt chân đến có thấy khu vực sau dinh thự là nhà tập thể của bộ đội, nhưng xung quanh vẫn luôn vắng bóng người nên chưa thể tìm hiểu được liệu nơi này có kế hoạch gì cho sắp tới hay không.Những lùm cây mọc dại bao quanh dinh thự.Cả dinh thự nhuốm màu cổ kính, rêu phong.Mình vốn luôn ấn tượng và bị thu hút bởi vẻ đẹp hoàng kim của những ngôi biệt thự cổ Đà Lạt, đối với mình từng đường nét kiến trúc của những nơi ấy đều thật đẹp. Và nhất là mỗi khi đứng trước những biệt thự, dinh thự cổ nhuốm màu cổ kính như vậy, trong mình luôn dấy lên những tưởng tượng về một câu chuyện đã diễn ra trong quá khứ – một khung cảnh tuyệt đẹp về cuộc sống của mọi người thời xưa.Bãi cỏ ở Dinh tỉnh trưởng trong một ngày nắng sẽ là khung cảnh rất tuyệt để chụp hình.Riêng nói tới “thời nay”, nói về hiện tại, mình nghĩ đây hẳn là một nơi rất tuyệt để khám phá và chụp ảnh. Mỗi ngóc ngách trên ngọn đồi này đều mang nét thơ mộng và hấp dẫn rất riêng. Ngay cả ngôi nhà nhỏ từng là phòng bảo vệ khi trước cũng là một góc rất xinh để bạn chụp hình. “Mách nhỏ” là nếu muốn chụp hình ở đây thì bạn nên mặc đồ theo phong cách vintage một chút, hoặc kiểu quý phái của phụ nữ thời Đông Dương, chắc chắn là sẽ rất hợp cảnh đấy! Ngôi nhà nhỏ của bảo vệ ở Dinh cũng là một góc rất xinh.Vì trân quý vẻ đẹp của những nơi như thế này mà mình rất phân vân việc có nên viết về nó hay không, vì mình sợ mình biết chưa đủ nhiều, và sợ việc nơi này được biết đến sẽ khiến nó phải chịu ảnh hưởng tiêu cực từ du lịch. Nhưng rồi mình nghĩ không thể giấu diếm mãi cho riêng mình một nơi mang vẻ đẹp rất Đà Lạt như vậy, nên mình hy vọng rằng những ai biết đến và ghé thăm Dinh tỉnh trưởng cũng sẽ trân trọng vẻ đẹp ấy hoặc nếu có thêm thông tin gì về điểm tham quan Đà Lạt thì có thể cùng sẻ chia. Không lấy gì đi ngoài những bức ảnh và đừng để lại gì ngoài những dấu chân, bạn nhé!Tác giả: Lê Vũ Tú Uyên Nguồn : Traveloka
Chuyện chỉ có ở Nhật Bản: Khi nghệ thuật và nông nghiệp cùng nhau thăng hoa 1-08-2018, 10:50