Chiều 19/11 xuất hiện trong buổi họp báo giới thiệu phim truyền hình mới "Chạy trốn thanh xuân", Lưu Đê Ly đã có những trải lòng về công việc cũng như cuộc sống sau nhiều ồn ào, sóng gió.
Chào Lưu Đê Ly! Với phim mới “Chạy trốn thanh xuân” lần này, bạn được vào vai sinh viên. Đóng cùng toàn những gương mặt trẻ đẹp, bạn có gặp nhiều áp lực?
- Lúc tôi nhận được kịch bản phim này, tôi rất lo lắng. Đây là một vai rất nặng. Để vào được vai sinh viên, tôi rất sợ khi lên hình bị già hơn so với các bạn. Bản thân tôi so với dàn diễn viên trong phim, không tính anh Mạnh Trường thì mình là lớn nhất rồi. Tôi cũng đã có những thay đổi nhất định, giống như mọi người thường thấy là 10 năm vừa qua tôi không hề cắt tóc. Nói thật là tôi rất thích tóc dài. Khi nhận phim này và quyết định hóa thân vào nhân vật hoàn hảo nhất theo như tôi cảm nhận thì mình đã quyết định cắt tóc ngắn. Thay đổi hoàn toàn ngoại hình bản thân. Đấy là cái mà mình đã hy sinh cũng như đầu tư lớn lao cho vai diễn. Còn lại những việc như nghiên cứu về nhân vật hay tìm hiểu kịch bản thì tôi đã cố gắng hết sức. Cho đến thời điểm này thì đạo diễn và giám đốc sản xuất Đỗ Thanh Hải chưa có lời chê gì về cách diễn xuất của mình cả. Tôi cảm nhận được rằng mình đã làm tốt được 75% rồi. Chặng đường còn lại mình sẽ cố gắng hơn.
Trước khi đến với bộ phim, chuyện đời tư của bạn khá ồn ào. Bạn có lo lắng gì về việc đó?
- Tôi không muốn trả lời gì về đời tư. Tôi nghĩ là, với một khán giả thực thụ thì người ta sẽ xem An chứ không xem Ly. Vì Ly chỉ là đối tượng gián tiếp truyển tải nhân vật An đến với tất cả mọi người. Tôi nghĩ khi được chọn vai diễn này, bất cứ ai ở trong đoàn làm phim cũng rất đau đầu. Thứ nhất là tôi đã có một số tuổi nhất định, và xung quanh tôi có những tin đồn, scandal như thế thì người ta cũng sẽ phải nghĩ. Nhưng nếu là khán giả thì mình sẽ đón nhận bộ phim, xem vai An với tư cách là xem An chứ không phải xem Ly.
Tôi cảm thấy cho đến thời điểm này những lùm xùm xung quanh nó không liên quan đến diễn xuất một tí nào. Đây là tôi đi làm chứ không phải đi chơi. Đi làm thì mình có thái độ làm việc khác. Giữa đời tư và những việc chung với tất cả mọi người nó khác nhau rất nhiều. Tôi chỉ nghĩ như vậy thôi.
Vai An trong phim có cuộc sống rất sóng gió, Ly ngoài đời cũng vậy. Bạn đã có rất nhiều tâm tư để hoàn thành tốt vai diễn?
- Hiện tại tôi vẫn sống với nhân vật An nên bị ảnh hưởng tâm lý. Tôi cảm nhận nếu không phải là vào vai An này thì bản thân cuộc đời mình cũng đã gặp rât nhiều sóng gió như những gì mọi người đã được nghe. (Cười) Nhưng cái sóng gió đó có như thế nào thì chỉ có tôi mới cảm nhận được. Để mà đưa được toàn bộ tình cảm của chính mình cũng như đưa hẳn cuộc đời mình vào nhân vật thì không có. Tôi cảm nó bằng tất cả những gì đã trải qua. Trong An những gì đau đớn nhất, không thể khóc nổi thì tôi cũng đưa những nỗi đau của mình vào. Tôi nghĩ vai diễn này tuy nặng ký nhưng mình dồn hết tất cả tâm sức vào thì mình sẽ chuyển tải được điều mà đạo diễn cũng như biên kịch muốn nói cho khán giả.
Lưu Đê Ly: 'Tôi sống bản năng nên không bao giờ hối hận với những việc đã làm'
Sau những sóng gió không mong muốn, có bao giờ bạn hối hận với những lựa chọn của bản thân?
- Tôi sống rất bản năng nên sẽ không bao giờ hối hận với những điều mà mình đã làm.
Theo bạn, lối sống bản năng ấy có những gì tốt và những gì xấu?
- Tôi nghĩ tốt xấu là do thước đo của mỗi con người. Có thể với người này người kia thấy như thế là tốt, một nửa còn lại lại thấy xấu. Tốt hay xấu thì chỉ có tôi mới cảm nhận được thôi. Tôi đã quyết định và lựa chọn thì không bao giờ hối hận. Và mình là người sống trực tiếp với nó nên là phải như thế nào thì mới lựa chọn như vậy. Mọi người cũng sẽ hiểu lý do vì sao. Có những điều mình cũng không cần phải nói ra, nhưng chắc chắn xung quanh bằng ngần ấy thời gian thì mọi người cũng đã hiểu được lý do vì sao tôi đã lựa chọn như vậy.
Làm mẹ đem đến cho bạn những trải nghiệm gì?
- Chắc mọi người cũng biết là sống bản năng sẽ như thế nào. Đón nhận mọi thứ sẽ rất vô tư và có những góc nhìn rất là chủ quan. Khi mà biết mình có con thì tôi biết rằng mình phải có trách nhiệm cho những gì đã làm. Tôi không thể chối bỏ nó, không thể tước đi mạng sống của con mình. Tôi phải đối diện với nó. Mình làm được. Tính cách của tôi là như thế. Tôi làm được thì sẽ chịu được. Nên là tôi đón nhận đứa con của mình với tâm thế rất thoải mái. Mọi người vẫn hay nói con cái là lộc trời cho, có thể đây là khó khăn của mình, cũng có thể đây là lộc của mình. Khó khăn thì trước mắt nhưng lộc chưa thấy đâu. (Cười) Tôi vẫn luôn nghĩ mọi thứ nó tích cực. Khi mà có con, tôi sống trách nhiệm hơn. Tôi không biết với mọi người, sống trách nhiệm sẽ như thế nào. Tôi không quan tâm việc mình có trách nhiệm với xã hội sẽ như thế nào, tôi chỉ cần quan tâm là phải có trách nhiệm với gia đình, với con, với công việc. Tôi làm hết sức, chăm con hết sức, tìm hiểu nuôi con. Đối với tôi, thế là đủ.
Nữ diễn viên rơi nước mắt chia sẻ về quá trình làm phim cũng như những ồn ào trong cuộc sống
Chắc là bạn cũng biết đến “Quỳnh búp bê”, phim bạn tham gia tiếp sóng sau đó. Bạn có thấy bị áp lực?
- Tôi rất là áp lực. Nhưng tôi nghĩ là, mỗi bộ phim truyền tải một thông điệp khác nhau. "Quỳnh búp bê" nói về vấn đề xã hội còn "Chạy trốn thanh xuân" nói về những điều chắc chắn ai cũng đã từng trải qua. Khi mọi người xem "Quỳnh búp bê", có thể họ không trải qua những điều đấy nên sẽ có những bình luận theo hướng cả tiêu cực lẫn tích cực. Đó là sự tranh cãi của bộ phim mang lại. Nhưng khi mọi người xem bộ phim của tôi, nó sẽ là một luồng gió rất khác. Ai trong chúng ta cũng đều từng trải qua. Nếu không học đại học thì cũng trải qua thời cấp 3, trải qua khoảng thời gian sống cùng những người bạn. Có thể không sống cùng nhau nhưng sẽ cùng ở trên lớp, trong những tình yêu đầu đời thì tôi nghĩ cảm xúc sẽ khác. Cái tôi lo là về sức hút. Bao giờ cũng thế, những cái gì thuộc về mặt trái của xã hội như đánh nhau, đâm thuê chém mướn, mafia, tệ nạn xã hội, ma túy, gái gú… thì mọi người sẽ rất quan tâm. Còn về những điều mang tính nhẹ nhàng thì có thể mọi người sẽ nghỉ là vớ vẩn, không xem.
Nhưng tôi nghĩ, khi mọi người đã quá mệt mỏi với cuộc sống hiện tại thì sẽ có một lúc nào đó muốn qua trở về với tuổi thanh xuân. Bản thân tôi cũng thế.
Bạn đã hy sinh hết mình vì vai diễn như vậy nhưng trong một trường hợp xấu nhất, anti-fan làm ảnh hưởng đến bộ phim. Điều này có khiến bạn suy nghĩ gì không ?
- Về những điều hiện tại mà anti-fan đang làm, tôi cảm thấy nó phản ánh đúng văn hóa của họ. Nếu như họ có thể đổ tất cả mọi điều ấy lên đầu mình, có thể vào trang cá nhân lăng mạ tôi hay làm bất cứ điều gì với riêng tôi thì sẵn sàng đón nhận. Tôi vẫn đọc và vẫn nghe nếu như ai đó nhắn tin. Tôi chấp nhận điều đấy thôi. Nhưng các bạn ấy phải hiểu, đây là công việc chung của một tập thể. Bản thân tôi cũng không hề muốn những điều này xảy ra. Nhưng nếu mà các bạn ấy cố tình làm ảnh hưởng đến cái chung thì mình không có cách nào ngoài việc cố gắng nhiều hơn thôi. Một tay mình không thể che lấp cả bầu trời, và cũng không thể đi giải thích cho từng người. Cũng không thể nào mở một cuộc họp báo để nói chuyện đời tư cá nhân cho thiên hạ thông cảm được. Tôi sẽ không bao giờ làm điều đấy cho dù đúng hay sai. Đúng sai như thế nào cứ để thời gian trả lời. Như mọi người vẫn nói là để nhân quả trả lời đi. Mình hãy làm tốt những điều đã lựa chọn.
Còn đây là công việc chung, nếu để ảnh hưởng thì mình sẽ rất suy nghĩ. Mình sẽ có lời xin lỗi tới tất cả các thành viên trong đoàn. Mọi người cũng rất thông cảm với những điều đó, bởi họ biết được đâu là công, đâu là tư. Tôi nghĩ đây là việc chung, là công việc. Đón nhận nó, làm tốt hết sức là đủ rồi. Còn những việc xung quanh thì nên kệ đi. Mình không thể điều khiển được, cũng như không thể có được sự yêu thương của tất cả mọi người. Tôi sẽ đón nhận một cách tích cực.
Lưu Đê Ly đóng cặp cùng Mạnh Trường trong "Chạy trốn thanh xuân"
Đóng phim hơn chục năm, bạn vẫn tự nhận mình là tay ngang, nghiệp dư. Lý do vì sao?
- Đến giờ phút này tôi vẫn tự nhận mình là diễn viên nghiệp dư. Đấy không phải là khiêm tốn. Có thể người ngoài nhìn vào thấy là chuyên nghiệp rồi, có những vai diễn chính nhất định. Nhưng mà khi mình trải qua cuộc đời, trải qua thời gian với nghề thì tôi mới thực sự biết được dù mình có đóng tới 10 nghìn bộ phim thì cũng chỉ vẫn là một diễn viên nghiệp dư. Diễn viên là sự trải đời ở cuộc sống bên ngoài, và khi cầm kịch bản đọc về bộ phim đấy sẽ dùng tất cả những kiến thức trải đời để cảm vào nhân vật. Đến giớ phút này, tôi mới chỉ 28-29 tuổi nên sự trải đời chưa được đằm, chưa đủ chín và sâu nên với tôi vẫn chỉ là diễn viên nghiệp dư thôi.
Cảm ơn Lưu Đê Ly về cuộc trò chuyện!