Đường lên Đồng Văn
Rời khách sạn ở Cao Bằng vào sáng sớm ngày thứ 9, chúng mình lên đường đến Đồng Văn, Hà Giang. Từ khách sạn, chúng mình đi theo QL3 -> DT203 -> DT204 ->DT217 -> QL34 -> QL4C -> Đồng Văn. Vì phải rời khách sạn sáng sớm, nên quần áo vẫn chưa còn khô kịp, cả team tranh thủ phơi đồ trên những hàng rào trong thời gian dừng chân ngắm cảnh vật trên đường Nguyên Bình. Đứng từ đây nhìn xuống, vẻ đẹp của những đồng lúa bậc thang, những lớp ngô đồng trải dài, xanh mướt. Rút khỏi đoạn đèo đẹp này, chúng mình đi tiếp thì vô tình thấy rừng trúc xanh rì ở hai bên đường, lại mất cả tiếng để "sống ảo" rồi đấy.Tuyến đường lên Đồng Văn sẽ còn vất vả hơn nữa, bởi có nhiều đường đèo uốn khúc nên hãy chắc chắn rằng tay lái của bạn đủ cứng cáp nếu có ý định chinh phục đấy nhé. Cho dù bạn là ai, bạn đi bằng phương tiện gì lên Hà Giang đi nữa thì cũng sẽ đi qua con đường Hạnh Phúc và cả Mã Pí Lèng.
Tranh thủ cái nắng ở núi rừng để phơi đồ đấy các bác ạ
Rừng trúc phía trước nha
Cảnh phía dưới nè
Con đường Hạnh Phúc Hà Giang
Cách đây 50 năm, tuy đã gần cuối thế kỷ XX nhưng phía sau “cổng trời” có hơn 8 vạn đồng bào vẫn trong đói nghèo và lạc hậu, mênh mông nhưng vẫn chưa có đường cho xe ôtô, xe máy chạy. Nên trung ương quyết định mở đường Hà Giang - Đồng Văn - Mèo Vạc. Đường được đặt tên là “Hạnh Phúc” dài gần 200km; chạy xuyên qua cao nguyên đá Đồng Văn, qua đỉnh Mã Pì Lèng. Được mệnh danh là con đường huyền thoại về sức trẻ của thanh niên 16 dân tộc thuộc 8 tỉnh Cao Bằng, Bắc Kạn, Lạng Sơn, Thái Bình, Hà Giang, Tuyên Quang, Nam Định và Hải Dương trong suốt 8 năm lao động thủ công quên mình với trên 2 triệu ngày công. Riêng ở dốc Mã Pí Lèng - nóc nhà của vùng cao nguyên đá (hôm nay, là một trong "tứ đại đỉnh đèo" của miền núi phía bắc), công nhân đã treo mình 11 tháng để mở đường. Có vẻ nhìn vào đường đèo, bạn sẽ thấy được sự vất vả và khổ cực đó diễn ra như thế nào. Những con đường chênh vênh vắt ngang lưng núi, đâu đó còn những bản làng nằm vắt vẻo trên cao. Không chỉ được tận mắt thấy con đường huyền thoại này thôi đâu, bởi bạn sẽ còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Tây Bắc khi băng qua những con đường như Đèo Bắc Sum, Dốc Pải Lủng, Núi đôi Quản Bạ, đèo Cổng Trời, Cổng Trời, cao nguyên Mèo Vạc, Dốc chữ M,...Những dãy núi đá tai mèo cao vút, hiểm trở, đâm toạc bầu trời với đủ hình thù kỳ dị, chỗ thì dựng đứng, chỗ lại xô nghiêng, chỗ xanh rì cỏ cây, nơi lại chỉ toàn một màu đá xám trần trụi. Dưới chân là vực sâu sông Nho Quế như xẻ đôi một bên là đỉnh Mã Pí Lèng và một bên là đường đi Săm Pun, nơi có cột mốc biên giới và cửa khẩu thông sang Trung Quốc.
Bắt gặp cô em gái nhỏ nép mình cười đùa với chúng mình
Đèo Mã Pí Lèng huyền thoại
Và bất ngờ nhất đó là đèo Mã Pì Lèng - con đèo nằm trên đường Hạnh Phúc, nối thị trấn Đồng Văn và Mèo Vạc, được cho là hiểm trở bậc nhất Việt Nam nằm tại Hà Giang, kéo dài tới 20km. Con đường đèo như dải lụa quanh co uốn khúc lượn theo sườn núi, một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực sâu thăm thẳm hẳn lại trở thành niềm đam mê của biết bao nhiêu phượt thủ trẻ tuổi. Nếu trên đường đi, bạn thấy oải với những con dốc uốn như thân rắn, thì khi đặt chân đến đỉnh Mã Pí Lèng, bạn sẽ phải đứng tim. Bởi vì khi ấy, không gian núi rừng hòa quyện với đất trời tạo nên một khung cảnh vô cùng hùng vĩ. Dù bầu trời bên ngoài đang chiều xuống, và lất phất những nhạt mưa bay, nhưng chúng mình vẫn thèm khát lao xuống tìm kiếm một góc có thể ngắm trọn vẹn cả con sông Nho Quế phía dưới. Phải nói làm sao cho hết được vẻ đẹp nơi đây hả bạn, vẻ đẹp của những triền núi trùng điệp nối tiếp nhau, cái trắng xóa của những đám mây, cả cái sâu thăm thẳm của con vực, cùng với con sông Nho Quế ngay dưới chân núi. Nếu không có những tiếng còi ô tô đi qua, mình cứ ngỡ đang bay giữa thiên nhiên bao la cơ đây. Ngoài sự hùng vĩ của những đồi núi bao bọc xung quanh, dòng sông Nho Quế cũng khiến cho bao người phải đắm chìm vào nó. Không chỉ độ dài chảy mềm mại, mà còn cả màu xanh ngọc của dòng nước. Cứ thế, dòng sông chảy yên bình theo dọc con đường đèo.Khi bầu trời chính thức chìm vào màu tối đen, những ánh đèn pha của những chiếc xe đi bên đường đối diện, chúng mình cũng vội vàng leo lên xe để đến Đồng Văn cho kịp nghỉ ngơi. Thỉnh thoảng chúng mình bắt gặp những cụ già, em nhỏ trong bản gánh củi dọc đường. Trên này, những bản làng lác đác những ngôi nhà lụp sụp, đơn giản, có khi còn chẳng có chút ánh đèn nào. Ấy thế mà, họ vẫn sống, vẫn lao động, vẫn cười qua ngày.Một số hình ảnh của đèo Mã Pí Lèng:
Dừng chân ở khách sạn Đồng Văn vào lúc 8h00 tối, chúng mình book phòng nghỉ ngơi rồi dạo vài vòng kiếm nơi ăn tối. Mới buổi chiều còn loay hoay trong những chiếc áo thun của mùa hè, thì tối đến chúng mình lại phải rúc mình vào những tấm chăn ấm áp. Vì Hà Giang, tối se se lạnh rồi, ngủ một giấc đã rồi ngày mai tính tiếp vậy.Ký sự Xuyên Việt của Gody!10/6/2018[url="]+12[/url]
Nguồn : gody.vn