Trước đây, mình không thích đến những nơi mà người ta nói quá nhiều về nó, mình thích khám phá những điều mới lạ, vậy nên Phú Yên chưa bao giờ là nơi mình chọn. Trong chuyến đi chạy dọc bờ biển Việt Nam, mình đi qua nơi này, đến với các địa điểm du lịch ở Phú Yên và mình nhận ra một điều rằng, không phải tự nhiên nơi này lại thu hút khách du lịch đến vậy và suy nghĩ trước đây của mình thật cổ hủ và ấu trĩ. Đã trót đến thì cũng sẽ trót đem lòng yêu mến và thương nhớ. Thế đấy, mọi cuộc hành trình không hẹn ngày về đều mang lại cho chúng ta những điều bất ngờ…Đèo Cả cắt ngang núi Đại Lãnh nằm giữa Khánh Hòa và Phú Yên.Đặt chân tới Phú Yên sau một chặng đường dài chạy xe.Bọn mình mệt nhoài vội lên Traveloka search tìm chỗ nghỉ. Với những chuyến đi dài không định ngày về, việc tìm và đặt khách sạn, nhà nghỉ trước là điều rất khó, và việc hoạch định trước mọi thứ như thế cũng không thể cho ta cái cảm giác phiêu lưu. Giống như hôm nay mình chọn được một nhà nghỉ ở trung tâm đầy đủ tiện nghi mà giá vô cùng yêu, đó thực sự khiến mình rất vui.Tắm rửa nghỉ ngơi rồi đi dạo loanh quanh. Những quán ốc vỉa hè với mùi hương đầy mê hoặc đã khiến bọn mình không thể kìm lòng. Một tối mùa hè mát mẻ nhâm nhi chén rượu với mấy dĩa ốc. Gió loanh quanh, bọn mình thì cứ cười vang những câu chuyện vô thưởng vô phạt. Anh chị chủ quán dễ mến cũng nhập cuộc cùng dù chẳng biết bọn mình là ai. Cái chất của người miền Trung bao đời vẫn than thương như thế. Bỗng mình nhận ra khái niệm về hạnh phúc hay đủ đầy đôi khi chỉ là một thoáng an yên như thế thôi đấy nhỉ.Dĩa ốc với mùi hương đầy mê hoặc.Sáng hôm sau, cho phép bản thân dậy trễ để hồi lại sức lực suốt chằng đường dài. Thực đơn đầu tiên bọn mình chọn là cơm gà. Cùng tên đấy nhưng lại vô cùng khác với cơm gà Sài Gòn hay Hội An. Cơm gà Phú Yên mang cái vị mặn ngọt mà khiến người ta nhớ mãi.Cơm gà Phú Yên.Sau đó bọn mình dành hết thời gian còn lại chạy xe đi thăm thú Phú Yên. Chỉ dẫn trên Gmaps khá chính xác, đi ra ngoài hết đường quốc lộ bọn mình ghé nhà thờ Mằng Lăng – một trong những nhà thờ cổ nhất Việt Nam với tuổi thọ hơn 120 năm. Vẻ đẹp cổ kính đầy huyền bí và tĩnh lặng bao trùm lấy nơi đây. như những gì mình nhìn thấy trên phim trong những giáo đường ở Vantican. Thật sự rất đáng trầm trồ.Vẻ cổ kính bạc màu thời gian hiện lên ngay trước mắt.Bên trong nhà thờ với mái vòm lát gỗ…Lối hành lang cũng toát lên hơi thở đã nhuốm màu thời gian.Mình lại tiếp tục lên đường đây.Tiếp theo, bọn mình men theo con đường đi vào Ghềnh Đá Đĩa là con đường làng quanh co đầy ổ gà khi đang giữa mùa gặt. Ngập tràn là rơm vàng, thóc vàng, chân trời bốn bể là nắng vàng. Mình không nghĩ được nhiều về những chuyện của bản thân, của cuộc sống bon chen ngoài xã hội. Khi trước mắt mình là khoảng không gian mà chỉ cần giơ máy ảnh lên là mọi khung hình đều đầy tình, đầy thơ đến vậy.Giữa mùa gặt.Cảnh lao động luôn làm cho mọi khung cảnh trở nên đẹp hơn.Mình cảm nhận được cái mà người ta hay nói rằng “Hạnh phúc không phải là đích đến mà là cả chặng đường”.Thực sự, mình cảm thấy bình yên lạ thường khi ở đây.Cuối cùng cũng đến nơi. Ghềnh Đá Đĩa hiện ra đầy nắng và gió. Mùi của biển ùa vào mọi giác quan. Hình ảnh bà con đang cần mẫn vớt rong biển lên phơi lại khiến màu của biển hôm nay thêm rộn ràng.Không gian rộng lớn của biển.Những lớp rêu bám vào đá giống như tô sắc cho bức tranh của biển.Ánh nắng chói chang…… cùng đùa vui với gió và sóng biển.Đây là rong của người dân mới vớt lên.Hấp thụ cái đẹp ở nơi đây bằng mọi giác quan.Đối với những người yêu thích việc chụp sẽ biết “nhiếp ảnh chính là trò chơi của ánh sáng”. Và ánh sáng ở đây, vào đúng buổi chiều ngày hôm nay cứ đầy mê hoặc ánh nhìn của mình. Sóng biển đều đặn đánh vào bờ, vào những viên đá liền kề như một dạng nghệ thuật sắp đặt. Không phải tự nhiên mà Phú Yên phát triển du lịch, chúng ta thật sự rất may mắn khi được thiên nhiên ban tặng cho những điều tuyệt vời như thế này.Trò chơi của ánh sáng và nước khiến mặt biển lấp lánh.Màu xanh mát dịu của rêu ánh lên trong nắng đầy lấp lánh.Mong rằng chúng ta sẽ gìn giữ vẻ đẹp nơi này thật tốt.Viết những dòng này sau khi đã trở về sau bữa tối cháo vịt – một đặc sản nữa ở Phú Yên mà chắc chắn, phải nói là các bạn tuyệt đối không thể bỏ qua vì nó thực sự quá ngon, đến mức ăn bao nhiêu cũng không dừng lại được việc thòm thèm.Chỉ 70.000 VND cho 2 tô cháo đầy với một dĩa vịt thơm ngon béo ngậy.Hành trình tiếp theo còn rất dài nên bọn mình chào Phú Yên và lên đường. Biết rằng với bằng ấy trải nghiệm, bằng ấy các địa điểm du lịch ở Phú Yên thì vẫn chưa đủ cho một địa điểm, một nơi chốn bình yên đẹp đẽ. Nên ra đi với tâm thế sẽ còn quay trở lại, sẽ dành thật nhiều thời gian hơn nữa để cảm và yêu nơi này. Chờ mình, Phú Yên nhé.Tác giả: Trang Trần*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal Nguồn : Traveloka
Easternstay - ngôi nhà nhỏ giản đơn giữa lòng Hà Nội 15-06-2018, 20:30